Một vài bài thơ Apollon Nikolayevich Maykov

FortunataАх, люби меня без размышлений,Без тоски, без думы роковой,Без упреков, без пустых сомнений!Что тут думать? Я твоя, ты мой!Все забудь, все брось, мне весь отдайся!..На меня так грустно не гляди!Разгадать, что в сердце, не пытайся!Весь ему отдайся - и иди!Я любви не числю и не мерю;Нет, любовь есть вся моя душа.Я люблю - смеюсь, клянусь и верю...Ах, как жизнь, мой милый, хороша!..Верь в любви, что счастью не умчаться,Верь, как я, о гордый человек,Что нам ввек с тобой не расставатьсяИ не кончить поцелуя ввек...Из Аполлодора ГностикаНе говори, что нет спасенья,Что ты в печалях изнемог:Чем ночь темней, тем ярче звезды,Чем глубже скорбь, тем ближе бог...Из Аполлодора ГностикаДух века ваш кумир:а век ваш - краткий миг.Кумиры валятся в забвенье, в бесконечность...Безумные!ужель ваш разум не постиг,Что выше всех веков - есть Вечность!...В чем счастье?..В чем счастье?..В жизненном путиКуда твой долг велит - идти,Врагов не знать, преград не мерить,Любить, надеяться и - верить.В альбомЖизнь еще передо мноюВся в видениях и звуках,Точно город дальний утром,Полный звона, полный блеска!..Все минувшие страданьяВспоминаю я с восторгом,Как ступени, по которымВосходил я к светлой цели...FortunataHãy yêu anh, đừng suy nghĩ trầm ngâmĐừng buồn bã, đừng nghĩ điều bất hạnhĐừng trách cứ hay nghi ngờ trống vắng!Nghĩ suy gì? Anh của em, em của anh!Hãy quên hết, và trao hết cho anh!..Và em đừng nhìn anh buồn bã thế!Đừng cố đoán ra con tim em nhéEm đi đi – và trao hết cho tim!Vì anh không hề đo đếm gì tìnhKhông, tình yêu là tâm hồn anh đóAnh yêu, tin và anh tuyên thệ…Em như cuộc đời biết mấy đẹp xinh!Hạnh phúc sẽ không biến mất trong tìnhEm hãy tin, người kiêu hãnh, như anhRằng đến muôn đời mình không từ giãVà nụ hôn đến muôn thuở nghe em…Đừng nói rằng không có niềm cứu rỗiĐừng nói rằng không có niềm cứu rỗiRằng em rã rời trong nỗi buồn thương:Đêm càng tối ngôi sao càng chói lọiCàng đau thương càng thấy Chúa gần hơn.Hồn thế kỷHồn thế kỷ là thần tượng của các anhmà thế kỷ của các anh là khoảnh khắc ngắn ngủi.Thần tượng sẽ rơi vào quên lãng, vô cùng…Hỡi những kẻ điên cuồng!chẳng lẽ lý trí của các anh không hiểu nổiRằng cao hơn mọi thế kỷ là cõi Vĩnh hằng!…Hạnh phúc là gì?…Hạnh phúc là gì?…Trên con đường của mìnhNghĩa vụ sai khiến anh về đâu – hãy đếnKhông biết kẻ thù, không đo điều ngăn cảnHãy yêu, hãy hy vọng, hãy tin.Ghi vào AlbomCuộc đời hãy còn trước mặt tôi đâyTất cả trong mắt nhìn, tai nghe tiếngGiống như một thành phố xa buổi sớmĐầy âm thanh và ánh sáng đầy!..Và tất cả những khổ đau ngày trướcTôi nhớ về với một vẻ hân hoanNhư những bậc thang để tôi bước lênNhững bậc thang dẫn tôi về mục đích…Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng.